Nhớ sao
những ngày xưa,Đêm xa nhà không ngủ,nằm nghe ai đó thổi sáo,vọng
về da diết niềm yêu quê hương xứ sở,nhớ thương những đứa em bé bỏng,bơ
vơ.Mỗi năm qua,tháng qua,ngày qua,ta mỗi già đi.Nhưng nỗi buồn thì không
già nổi,nó cứ âm ỉ tâm can ta mỗi ngày.Cảm ơn Người thổi sáo,đã
ru hồn ta trong những năm dài cô đơn,buồn tủi.Cảm ơn người thổi
sáo,tiếng sáo đã xua đi cái rét cắt da cắt thịt,cái buồn mất cha đột
ngột,nỗi nhớ thương mẹ da diết trong tim.Ta đã gửi hồn vào trong
đêm,mơ về người ...!Ta đã khao khát một lần được gặp người luôn thổi sáo
lúc đêm về.Nhưng,chân trời,góc bể,người lại chẳng bao giờ biết có ta
tồn tại trên cõi đời này.
Xin gửi lên đây bản nhạc không lời mà tôi đã vô cùng say đắm khi xưa.Những năm tháng giàu ước mơ ,lãng mạn,nghèo vật chất,tủi buồn.Mất cha bất ngờ khi không lường hết được đời cay đắng đến thế.Nhưng dẫu vô cùng chua xót,vẫn cảm ơn đời,qua hoạn nạn cho ta hiểu về sự chia sẻ ấm áp của những người bạn nhân hậu từ tâm và hiểu thấu lòng người.
Xin gửi lên đây bản nhạc không lời mà tôi đã vô cùng say đắm khi xưa.Những năm tháng giàu ước mơ ,lãng mạn,nghèo vật chất,tủi buồn.Mất cha bất ngờ khi không lường hết được đời cay đắng đến thế.Nhưng dẫu vô cùng chua xót,vẫn cảm ơn đời,qua hoạn nạn cho ta hiểu về sự chia sẻ ấm áp của những người bạn nhân hậu từ tâm và hiểu thấu lòng người.