HÌNH

Có lòng thương yêu vô tư thì sẽ có tất cả.

you re welcome it was my pleasure

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY:LỆCH NHỊP

ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY:LỆCH NHỊP 


Bài đã gửi lên ngày 13/11/2011.Hôm nay ngồi buồn xem lại và đưa lên đây,cùng các bạn chia sẻ cho vui.
 &&
&&&&

Trong cuộc sống xô bồ hiện nay, với sự hiện diện đa sắc của dàn thơ trẻ đương đại, những tưởng lục bát đã lên rêu, nào ngờ những dòng lục bát dung dị của Bùi Hoàng Tám vẫn toả sáng và giành được khá nhiều sự đồng cảm, chia sẻ từ phía độc giả nhiều thế hệ. Có lẽ cái tài hoa thiên phú của người làm thơ là ở chỗ, khi đã làm chủ những vần điệu, câu chữ, lại được bắt gặp sự thăng hoa của cảm xúc thì rung lên những giai điệu hồn nhiên nhất của tâm hồn.

LỆCH NHỊP
Tiếc mình tuổi chẳng còn xanh
Để em giờ lại hoá thành người ta
Giận mình trẻ chẳng trồng na
Giờ nhìn trái chín thơm qua ngõ người
Éo le chắc lép là trời
Bắt tôi lệch nhịp với người tôi yêu
Em là sáng, tôi là chiều
Ban trưa ở giữa với nhiều nhớ mong
Biết rồi em sẽ lấy chồng
Tôi về sống nốt cho xong một đời.
Thương chồng em, thương vợ tôi
Thương bao đôi lứa trên đời lệch nhau.
                                                     ( Bùi Hoàng Tám )
&&& 

Lời Bình: Bùi Đình Hà.
 GV THPT Nam Đàn 1.N.An cung cấp
          Thi phẩm hay phải nói được cái triết lí cuộc đời một cách giản dị, cụ thể, chi tiết mà khái quát, vừa mới mẻ vừa muôn thuở. Làm nên điều đó cậy nhờ nhiều yếu tố, trong đó ngôn từ đóng vai trò quan trọng. Lệch nhịp của Bùi Hoàng Tám có thể xem là một bài thơ như thế.
          Lệch nhịp là cái trớ trêu như trò đùa của số phận, là một mặt bi kịch tình yêu, thứ bi kịch muôn thủa của con người.
          Nhân vật trữ tình bài thơ - chàng trai đã đi qua cái tuổi xuân xanh, ngồi ngẫm lại, tính sổ cuộc đời được  thấm thía vô hạn với cái bi kịch lỡ làng của mình.
Tiếc mình tuổi chẳng còn xanh
                             Để em giờ lại hoá thành người ta.
                               Giận mình trẻ chẳng trồng na
                         Giờ nhìn trái chín thơm qua ngõ người.
Tiếc nuối, ân hận rồi giận trách là những cung bậc cơn bão lòng đang diễn ra trong tâm hồn chàng trai. Trách người tráo trở, bội bạc thì đã đành, nhưng đây lại là trách giận chính mình vì thế mà xót xa, tiếc nuối không thể nào nguôi quên. Em đã hoá thành người ta, một sự xót xa, lạnh lùng, xa ngái. Trái chín lại thơm ở ngõ người, thật trớ trêu! Ông Tạo sao khéo đùa người! Mỗi cặp lục bát với cấu trúc đối lập, trùng điệp ( tuổi chẳng còn xanh/ giờ; trẻ/ giờ ), kết hợp với điệp ngữ ( giờ/ giờ ), nhất là phụ âm ( gi ) lặp đi, lặp lại ( giờ-giận-giờ ) như một sự day dứt, đay nghiến chính mình.
          Đang giận mình bỗng quay sang trách ông trời chắc lép- lắm tính toán,bỡn cợt, chơi trò ú tim Bắt tôi lệch nhịp với người tôi yêu. Thì ra những toan tính của con người đều nằm ngoài sự sắp đặt của trời đất. Nói theo ngôn ngữ nhà Phật đó là cái duyên có gốc nguồn nhân quả.
 Lệch nhịp là không ăn khớp với nhau, mà suy cho cùng, ở đời này, nhiều bi kịch của con người đều xuất phát từ đó. Đoạn thơ làm ta bất giác nhớ đến khúc ca xưa:
                   Anh đến tìm hoa thì hoa dã nở
                   Anh đến bến đò thì đò đã sang sông
                   Anh đến tìm em thì em đã lấy chồng...

     Chỉ có điều, bi kịch của chàng trai trong khúc hát dân ca là bi kịch lỡ nhịp, còn ở đây là lệch nhịp nên không chỉ tiếc nuối mà còn có cả đau xót. Vì thế, lời thơ của Bùi Hoàng Tám day dứt, xa xót hơn nhiều.
          Sự lệch nhịp giữa anh và em sao mà diễn ra như thế? Bút pháp đối lập kết hợp với hình thức chẻ  đôi cả câu lục và câu bát được Bùi Hoàng Tám khai thác khá triệt để không chỉ thể hiện sự lệch pha, lệch nhịp mối duyên tình mà còn bộc lộ tâm trạng vời vợi nhớ mong sầu tủi của chàng:
                             Em là sáng/ tôi là chiều
                   Ban trưa ở giữa/ với nhiều nhớ mong.                          
          Nhớ mong nhiều khi là chiếc cầu nối để ta gần nhau hơn, anh được gần em, thậm chí em ở trong anh, nhưng ở đây Em là em, anh vẫn cứ là anh (Xuân Diệu ). Nỗi nhớ đã mất đi phép nhiệm mầu của nó khi nhà thơ cố tình đặt em đứng đầu một vế và anh ở mãi vế bên kia. Anh và em là hai đơn thể không thể nối liền như sáng và chiều :                  
 Biết rồi em sẽ lấy chồng
                       Tôi về sống nốt một đời cho xong.
          Câu thơ dứt tình mà nghe sao đòi đoạn xót đau. Sống nốt là một thái độ buông xuôi, phó mặc cho định mệnh. Mất tình yêu, dù đơn phương cũng là mất tất cả, cuộc sống chỉ còn là sự tồn tại vô nghĩa. Có thái độ sống tiêu cực ấy cũng dễ hiểu, dễ cảm thông. Song oái oăm thay, lí trí thì buông xuôi nhưng lòng lại níu giữ ; ba thanh trắc đi liền giữa câu thơ (sống- nốt- một ) như mũi dao đâm sâu vào tâm hồn để lại vết thương lòng không gì xoa dịu được. Song thương nhất, hay nhất, nhân văn nhất là hai câu kết của bài thơ :
                             Thương chồng em, thương vợ tôi
     Thương bao đôi lứa trên đời lệch nhau.
          Điệp từ thương cùng với hình thức chẻ đôi ở mức cao hơn, chẻ cả hai vế 6-8 đã giãi bày sự cảm thông, chia sẻ sâu sắc với bi kịch có tính nhân loại. Thương vợ tôi thì đã rõ, bởi nào cô ta có được tôi yêu. Nhưng sao lại thương chồng em... ? Có  lẽ do quá yêu em nên chàng trai nói quá lên. Tình yêu có phép nhiệm màu, khi chủ thể say đắm yêu người đến cao độ thì dường như yêu hộ cho cả đối tượng. Còn hẳn gì cô gái ở đây đã không hạnh phúc, ít nhất vẫn sống yên ổn trong nghĩa vợ chồng. Yêu là đau khổ, cái triết lí muôn đời không thay đổi như định mệnh găm cắm vào con người. Cái đẹp cao quý của câu thơ là từ bất hạnh của bản thân mà ngẫm được nỗi đau nhân loại, ngộ được cái triết lí nhân sinh tình yêu là bể khổ.
          Trong cuộc sống xô bồ hiện nay, với sự hiện diện đa sắc của dàn thơ trẻ đương đại, những tưởng lục bát đã lên rêu, nào ngờ những dòng lục bát dung dị của Bùi Hoàng Tám vẫn toả sáng và giành được khá nhiều sự đồng cảm, chia sẻ từ phía độc giả nhiều thế hệ. Có lẽ cái tài hoa thiên phú của người làm thơ là ở chỗ, khi đã làm chủ những vần điệu, câu chữ, lại được bắt gặp sự thăng hoa của cảm xúc thì rung lên những giai điệu hồn nhiên nhất của tâm hồn.
   

                            *******************************




Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO

Bạn chỉ tốn vài phút để đọc mấy điều đơn giản dưới đây, mà có thể cứu được mạng người.
Một chuyên viên điều trị nói rằng: nếu ông ta có thể đến với nạn nhân Tai biến mạch máu não trong vòng 3 tiếng đồng hồ, ông ta có thể hoàn toàn đảo ngược ảnh hưởng cuả tai biến…
NHẬN DIỆN - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO
Trong bữa tiệc BBQ, một người bạn bị mất thăng bằng suýt ngã, bà ta trấn an mọi người là bà không sao cả, chỉ bị trượt trên gạch và đôi giày mới… Vài người đã giúp phủi bụi cho bà (thay vi kêu xe cứu thương) và làm cho bà một đĩa thức ăn mới. Bà Ingrid tiếp tục cuộc vui cùng bạn bè cho đến hết buổi chiều.
Mọi người mới về đến nhà, thì nhận được điên thoại cuả chồng bà Ingrid, báo tin là vợ ông đã đuợc đưa vào bệnh viện lúc 6 giờ chiều, và đã qua đờí vì Tai biến mạch máu não trong bữa tiệc BBQ. Nếu có người biết cách nhận ra triệu chứng Tai biến mạch máu não, có lẽ bà Ingrid có thể vẫn còn sống với chúng ta hôm nay.

XÁC ĐỊNH - TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO
Hệ thần kinh não bộ cuả nạn nhân Tai biến mạch máu não, có thể bị tàn phá nhanh chóng và kinh khủng, khi những người chung quanh không phát hiện ra được các triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Thực ra, một người bàng quang có thể nhận diện được Tai biến mạch máu não, bằng cách hỏi nạn nhân ba câu đơn giản:


C. N. G.
C. Yêu cầu người đó Cười
N. Yêu cầu người đó Nói
G. Yêu cầu người đó Giơ tay lên

Nếu người đó bị trở ngại bất cứ điều nào kể trên, bạn hãy gọi xe Cấp cứu ngay tức khắc.

Ghi chú: Còn một dấu hiệu khác về Tai biến mạch máu não là Lưỡi của nạn nhân bị Cong, hoặc bị Ngả về một bên. Đó cũng là triệu chứng cuả Tai biến mạch máu não. Nếu mỗi người nhận được Email này, và gởi đi cho 10 người, thì ít nhất có một mạng người được cứu sống.
Chỉ với một cây kim, ta có thể cứu được mạng người.
Kính thưa quí vị, có thể quí vị đã có đọc những dòng chữ này rồi, nhưng chúng tôi muốn trích dịch ra tiếng Việt Nam và phổ biến rộng rãi, trong hy vọng có thể cứu được mạng người trong cơn nguy cấp, khi chờ đợi được các chuyên viên Y-tế săn sóc.
Chỉ cần một ống tiêm thuốc (loại dùng xong rồi phế thải, bằng nhựa), hoặc một cây kim may, là chúng ta có thể cứu mạng một bệnh nhân đang bị chứng tai biến mạch máu não (stroke). Việc cứu chữa thật đơn giản và dễ dàng một cách lạ lùng, nhưng có thể mang đến những kết quả cũng không kém lạ lùng và hữu hiệu. Chúng ta chỉ cần một phút để đọc tài liệu này, và các điều ghi trong tài liệu quả là những hướng dẫn tuyệt vời.
Xin quí vị ghi nhớ hoặc lưu giữ tài liệu này để sẵn sàng áp dụng, vì biết đâu, một ngày nào đó, quí vị sẽ dùng đến để cứu sống mạng người.
Cô Irene Liu kể chuyện: “Cha tôi bị tê liệt và chết sau đó vì ông là nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não. Ước chi tôi biết được thủ thuật này từ trước. Khi tai biến mạch máu não xảy ra, tất cả những tia huyết quản nhỏ trong não bộ sẽ từ từ vỡ ra sau đó.”
Khi có bệnh nhân bị tai biến mạch máu não, chúng ta phải giữ bình tĩnh, đứng cuống quít. Điều quan trọng nhất là ĐỪNG BAO GIỜ DI CHUYỂN NẠN NHÂN, bất kỳ là họ đang bị nạn ở đâu. Vì nếu nạn nhân bị di chuyển, các tia huyết quản trong não bộ sẽ vỡ ra. Từ từ giúp bệnh nhân ngồi thẳng dậy, và chúng ta có thể bắt đầu công việc “rút máu”.
Nếu quí vị có sẵn một ống tiêm thuốc, thì tốt nhất, nếu không thì một cây kim may, hay một cây kim gúc, cũng có thể giúp chúng ta được.

1- Trước hết, chúng ta hảy hơ nóng kim bằng lửa (bật lửa, đèn nến) để sát trùng, rồi dùng kim để chích trên mười đầu ngón tay.
2- Chúng ta không cần tìm một huyệt đặc biệt nào cả, chỉ cần chích vào đầu ngón tay, cách móng tay độ một ly (milimetre).
3- Chích kim vào cho đến khi có máu rỉ ra.
4- Nếu máu không chảy, nên nặn đầu ngón tay cho đến khi thấy máu nhỏ giọt.
5- Khi máu đã chảy từ cả mười đầu ngón tay, thì chờ vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh dậy.
6- Nếu mồm bệnh nhân bị méo, thì chúng ta phải nắm hai (lổ) tai của bệnh nhân kéo mạnh, cho đến khi hai tai đều ửng màu đỏ.
7- Châm vào dái tai (ear lobe) hai mũi mỗi bên cho đến khi máu nhỏ giọt từ mỗi dái tai. Sau vài phút, bệnh nhân sẽ tỉnh lại. Chúng ta hãy kiên tâm chờ cho đến khi bệnh nhân hoàn toàn hồi tỉnh và không có một triệu chứng nào khác thường mới mang bệnh nhân đến bệnh viện.

Vì nếu nạn nhân được chuyên chở vào bệnh viện sớm hơn. Có thể những dằn sóc của xe cứu thương sẽ làm cho các mao quản (capillaries) trong não bộ bị vỡ ra. Nếu sau khi đó mà họ còn có thể đi đứng được, thì đúng là do phúc đức của Tổ Tiên họ.

Cô Liu nói tiếp: “Tôi học cách cứu chữa qua cách làm xuất huyết này từ một Đông y tên Hà Bảo Định (Ha Bu-Ting). Ngoài ra, tôi còn có cơ hội áp dụng phương pháp này nữa. Vì thế nên tôi khẳng định là phương pháp hữu hiệu 100%. Năm 1979, tôi đang dạy tại Đai học Fung-Gaap tại Đài Trung. Một buổi trưa nọ, tôi đang giảng bài trong lớp, thì một giáo sư khác chạy sổ vào lớp học của tôi, vừa thở vừa nói ‘Cô Liu, đến gấp dùm, ông Giám sự của chúng ta đang bị tai biến mạch máu não’.
Tôi chạy lên lầu 3 ngay tức thì và thấy ông Giám sự của chúng tôi là Trần Phúc Tiên, mặt mày nhợt nhạt, tiếng nói ngọng nghịu, và mồm thì méo xệch qua một bên, ông hội đủ tất cả những triệu chứng của một người đang bị tai biến mạch máu não. Tôi bảo một người sinh viên đang thực tập tại Đại học, đến Dược phòng bên ngoài mua cho tôi một ống tiêm, và dùng kim tiêm để châm đầu mười ngón tay của ông Trần, cho đến khi mỗi đầu ngón tay có một giọt máu cỡ hạt đậu. Sau vài phút, mặt ông Trần đã nhuận sắc trở lại, và mắt ông cũng đã bắt đầu có thần. Nhưng mồm ông thì vẫn méo, nên tôi kéo
hai tai ông cho đến khi hai tai đều đỏ vì máu đọng, rồi châm vào mỗi bên dái tai hai mũi để hai giọt máu tươm ra.

Khi hai giọt máu hai bên dái tai được rỉ ra, một phép lạ đã xảy ra. Chỉ nội trong vòng từ 3 đến 5 phút, mồm ông ta đã từ từ trở lại hình dạng nguyên thủy, và tiếng nói của ông cũng trở lại bình thường. Chúng tôi để ông nghỉ ngơi một lúc, rồi rót cho ông một tách nước trà nóng rồi đưa ông đi đến bệnh viện Ngụy Hoa gần đó. Ông nghỉ ngơi tại bệnh viện một đêm, rồi hôm sau lại trở về nhiệm sở làm việc. Sau đó, mọi việc đều bình thường. Ông không có triệu chứng nào nguy hại sau đó. Trái lại, các nạn nhân của bệnh tai biến mạch máu não thường khó trở lại bình thường, vì các tia máu trong não bộ bị vỡ trong khi xe cứu thương di chuyển họ đến bệnh viện. Kết quả là không thể làm cho họ vãn hồi lại trạng thái cũ.”

Theo các thống kê, thì hiện nay, bệnh tai biến mạch máu não là nguyên nhân giết chết người ta hàng thứ nhì. Những người may mắn thì có thể sống còn, nhưng phải mang tật nguyền suốt đời. Đó là một tai họa khủng khiếp có thể xảy đến cho một cá nhân. Nếu chúng ta có thể ghi nhớ phương pháp cho xuất huyết trên đây, để có thể giúp đỡ những nạn nhân của căn bệnh quái ác này, để áp dụng tức thời trên nạn nhân, thì chỉ trong một thời gian ngắn, bệnh nhân sẽ tỉnh lại và được phục hồi 100%.
Chúng tôi hy vọng là quí vị có thể phổ biến tài liệu này để bệnh tai biến mạch máu não không còn là một căn bệnh giết người như hiện nay nữa.

VÔ THƯỜNG

Vô Thường
(TỪ BLOG S.N. trần. XIN CẢM ƠN ĐÃ CHIA SẺ)

1-Thời gian : 

Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.
Qua một ngày mất một ngày.
Vui một ngày lãi một ngày.

2-Hạnh phúc : 

Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

3-Tiền : 

Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu có người cần giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua ? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ ! Người khôn biết kiếm tiền, biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó. (Khó lắm !?!?)
 4- Đời sống : 
 “Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.
5-Thê´Gian : 
 -Tiền bạc , Tài sản có thể bị mất vì các nguyên nhân: *-Thiên tai, *- Hỏa hoạn, *- Pháp lênh của vua hay chính quyền tich thu, quốc hửu hóa, *- Trộm cướp
- Địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình.
6- Con cái
-Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.
-Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút, hỏi vài câu là thấy đủ rồi.
-Con tiêu tiền cha mẹ, thoải mái ; Cha mẹ tiêu tiền con, chẳng dễ.
-Nhà cha mẹ là nhà con ; Nhà con không phải là nhà cha mẹ.
Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp.
-Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.
7=Giai pháp khi ốm đau:
--Ốm đau trông cậy ai ? Trông cậy con ư ? Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư ? Người ta lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi.
Trông cậy vào đồng tiền ư ? - Chỉ còn cách ấy.
8.9.10....
-Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm.
Chân lý của Đạo, thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.
Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạ hữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc).
Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui.
Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.
Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được.. Huống hồ nghĩ ra, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.
Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.
Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.
Tuổi già, tâm không già, thế là già mà không già ; Tuổi không già ma` tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe người`già.
Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu…. Mọi thứ đều nên “vừa phải”.
Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống…).
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh).
Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống..
Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh… Tất cả đều là muộn.
Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp, chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.
Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thể nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.
“Hoàn toàn khỏe mạnh”, đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khỏe mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.
Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cuộc sống lành mạnh.
Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc, có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.
Con người ta chịu đựng, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.
Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)? Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tim lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già.
Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó ! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả (trai') ngắt vội không bao giờ ngọt.
Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu châm hết thật tròn.
Sống ngày nào, vui ngày nấy ! Đó là giải thoát !

 ( Sưu tầm ) -tâm sự người cao tuổi.

Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt nhạnh những cũ xưa gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ
.......

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

Nằm nghe mưa ....Thương quá.....

Con trai về nhà ,ra đi lần này mang theo của mẹ nào gạo,mắm,cà,dầu gội,nước rửa chén....
Không biết con còn vất vả cuộc sống sinh viên đến bao giờ....
Nằm nghe mưa trút ào ào,không ngủ được,nghĩ miên man
Bao giờ,bao giờ con trưởng thành cho mẹ an lòng....

Hôm qua,con trai nhắn về: Mẹ ơi,con nhận được 1150k tiền làm thêm.Mẹ thích gì,con mua quà tặng mẹ
Một món tiền bé nhỏ,nhưng con nhớ mẹ,muốn mẹ vui lòng
Mẹ không muốn làm con cụt hứng khi muốn tỏ ra yêu thương mẹ bằng cách mua quà cho mẹ.Nhưng mẹ không muốn con làm thêm,ảnh hưởng sức khỏe và học hành.Chưa biết giãi bày sao cho con thỏa lòng,đành im lặng
Cầu mong nơi xa,con biết giữ mình,học hành vượt qua chặng đường vất vả này
Nằm nghe mưa gió,lòng ngổn ngang âu lo
Biết bao giờ con hoàn thành khóa học, ra trường lập nghiệp để mẹ có nhắm mắt xuôi tay cũng yên lòng ra đi thanh thản
Con trai ơi...mẹ thương con,mẹ cầu mong con mau vượt qua tất cả mọi trở ngại,thành công con nhé
Lại sắp tới ngày sinh nhật con   08/10....Mẹ lại thổn thức hoài....
Nhớ thương!
Con trai của mẹ!


 Yêu con!
==============================
Gửi con yêu!!!!
Cầu mong cho con trở nên người biết sống 
Dẫu chẳng trở thành thiên tài, bác học
 Cũng được mọi người trân trọng, thương yêu 
Một gánh càn khôn, thân nợ nặng nhiều 
Hai chữ công danh, cuộc đời dài lắm 
Hãy luyện chí: Kiên trì, dũng cảm 
Mọi việc nên lấy Nhân, Nghĩa làm đầu 
Phải giữ mình trong sạch, thanh cao
 Biết tự trọng, biết yêu và biết hận 
Biết tu thân, tự rèn, tự lập 
Khát vọng vươn lên, học tập trọn đời .
(Sưu Tầm. )

Người buồn ,con chó cũng buồn theo !!!
=====================================================

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

KHAI GIẢNG

Khai giảng 5.9.2013
21:14 6 thg 9 2013Công khai15 Lượt xem 2

Năm học mới lại bắt đầu.
Mới ngày nào đó mình bước chân về trường,vậy mà vèo một cái đã qua hơn 30 năm….Năm học này ,là năm học cuối cùng mình đi dạy.Những tiết dạy mình thấy yêu quí học sinh,yêu quí cái bục giảng ,nơi mình vẫn đi lại suốt một đời.Nhìn các em hồn nhiên,trong trẻo,với ánh mắt đầy tin yêu,mình nhớ tới những năm tháng học trò…mình đã tự tin,tha thiết với những chân trời kiến thức….
Biết rằng qui luật tất yếu,hết mùa xuân sang mùa hè,rồi thu và cuối cùng là đông….năm hết.Nhưng sao nghe lòng bâng khuâng.Những ngày lên trường mình cảm thấy buồn buồn….

Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

THƯ TÌNH CUỐI MÙA THU.

 


Thơ Tình Cuối Mùa Thu

Sáng tác nhạc :Phan Huỳnh Điểu
Thơ Xuân Quỳnh
Ca sĩ :Bảo Yến

&&&
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng

Mùa Thu đi cùng lá
Mùa Thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh môg

Mùa Thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Là của mùa Thu cũ
Chỉ còn
anh và em

Tình ta như hàng cây
Đã yên mùa bão gió
Tình ta như
dòng sông
Đã yên ngày thác lũ
Thời gian như ngọn gió
Mùa đi cùng
tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em

Cùng tình yêu ở lại...

Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may

Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại

MÙA THU-Người ơi hãy về

Mùa thu
15:20 24 thg 8 2013Công khai278 Lượt xem 59
Hình như ... có phải mỗi Thu sang
khi chiều bàng bạc ... lá thu vàng
lúc ngọn Thu phong về man mác
lòng kẻ thi nhân lại bàng hoàng


Khi lá trên cây chớm úa vàng
dòng thơ viết vội đón Thu sang
cùng bao nhung nhớ trên trang giấy
có phải tình thơ vừa chợt loang


Rồi mỗi mùa Thu, nỗi nhớ thương
úa vàng như lá chết ven đường
tìm trong xác lá lời thơ cũ
để chợt bẽ bàng, chợt vấn vương!


Người hỡi mùa Thu rồi sẽ qua
như người rồi dần cũng cách xa!
mai kia mỗi độ mùa Thu đến
nhặt lá bên đường nhớ tình xa!

(sưu tầm từ yahoo.com)
TN

 Mùa Thu có ngày sinh nhật của Xuân Thu!