.Nỗi buồn nhớ mẹ sau giấc mơ, Xuân Thu không biết làm gì hơn ngoài việc ngồi tâm tình cùng blog.Rất cảm ơn sự chia sẻ của bạn bè
Mẹ ơi
Chiều thu man mác nỗi buồn
Nhìn đâu cũng thấy bóng hình mẹ yêu
Vu lan nhớ mẹ xiết bao
Lấy gì đo đếm công lao mẹ thầy
Mẹ đi từ bấy đến nay
Mỗi năm thu đến sầu vây kín lòng
Mẹ ơi! Ngày giỗ lại sang
Thấm thoát mới đó mà Năm năm rồi....
Ước gì có thể thay trời
Quay về năm cũ, bên người vui sao ...
Chiều thu man mác nỗi buồn
Nhìn đâu cũng thấy bóng hình mẹ yêu
Vu lan nhớ mẹ xiết bao
Lấy gì đo đếm công lao mẹ thầy
Mẹ đi từ bấy đến nay
Mỗi năm thu đến sầu vây kín lòng
Mẹ ơi! Ngày giỗ lại sang
Thấm thoát mới đó mà Năm năm rồi....
Ước gì có thể thay trời
Quay về năm cũ, bên người vui sao ...
Ảnh Mẹ cùng các con trong ngày lễ MỪNG THỌ 80.2009
===============================
…Đêm qua,mơ thấy mẹ về
Cả nhà sum họp tràn trề niềm vui
Tỉnh ra,sao quá ngậm ngùi
Nỗi buồn xâm chiếm hồn tôi ...
...se lòng!
Mẹ ơi!
Nhớ mẹ khôn cùng
Mỗi ngày con nhớ đến cùng nỗi đau
Xuân Thu Blog
=============================
QUA HÀNG TRẦU NHỚ MẸ
Gian hàng trầu vỏ quen một thuở
Cau tươi, vỏ thắm lá thơm cay
Đi chợ con bớt dăm đồng vặt
Mua để mẹ ăn mỗi thường ngày
Quết trầu đỏ thắm làn môi mẹ
Sau bữa cơm đèn trải chiếu hoa
Mẹ ngồi thong thả bên hè mát
Hàng xóm sang chơi ấm cửa nhà
Nhưng rồi hình bóng về xa khuất
Mẹ chẳng còn ăn những miếng trầu
Chiếc cơi trống vắng hơi đồng lạnh
Con đặt tay vào ngón buốt đau
Tác giả:Trương Quang Thứ
--------------------------
Gian hàng trầu vỏ quen một thuở
Cau tươi, vỏ thắm lá thơm cay
Đi chợ con bớt dăm đồng vặt
Mua để mẹ ăn mỗi thường ngày
Quết trầu đỏ thắm làn môi mẹ
Sau bữa cơm đèn trải chiếu hoa
Mẹ ngồi thong thả bên hè mát
Hàng xóm sang chơi ấm cửa nhà
Nhưng rồi hình bóng về xa khuất
Mẹ chẳng còn ăn những miếng trầu
Chiếc cơi trống vắng hơi đồng lạnh
Con đặt tay vào ngón buốt đau
Tác giả:Trương Quang Thứ
--------------------------
Mẹ ơi!
Thơm cay một miếng trầu xưa
Mà con phải bớt tiền mua vì nghèo
Bây giờ đã hết gieo neo
Lại không còn mẹ mà chiều. Khổ không!
Từ ngày đưa mẹ ra đồng
Qua hàng trầu vỏ con không dám nhìn.
Tác giả: Nguyễn Thị Mai
Thơm cay một miếng trầu xưa
Mà con phải bớt tiền mua vì nghèo
Bây giờ đã hết gieo neo
Lại không còn mẹ mà chiều. Khổ không!
Từ ngày đưa mẹ ra đồng
Qua hàng trầu vỏ con không dám nhìn.
Tác giả: Nguyễn Thị Mai
==================================================
Mẹ ơi!
Mẹ ở nơi đâu…
Càng nghĩ,con lại càng mau khóc hoài
Mẹ ơi ! Mỗi ngày con lại thấm thía hơn nỗi lòng mẹ khi xưa...
===============================================